Dùng-cé

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Dùng-cé(同志) ciā sṳ̀ buōng-lài gì é-sê̤ṳ sê “cé-dùng-dô̤-hăk”(志同道合) gì nè̤ng (dĕk-biék sê găh céng-dê huŏng-miêng). Cī cṳ̄ng chĭng-hŭ(稱呼) găh 19 sié-gé muōi kăi-sṳ̄ chók-hiêng. Muāng-chĭng(滿清) Guŏng-sê̤ṳ Huòng-dá̤(光緒皇帝) gì Muô-sáe̤k Biéng-huák(戊戌變法) gì sèng-hâiu, cà̤ sê Mì-sĭng-dōng(維新黨) gì nè̤ng gó̤ dó̤i-huŏng hô̤ lā̤ “dùng-cé”. Sĭng-hâi gáik-mêng(辛亥革命) gì sèng-hâiu, gáik-mêng-dōng dài-dŏng iâ ô sāi dùng-cé gì chĭng-hŭ. Sŏng Dṳ̆ng-săng ô siŏh guó uâ hô̤ lā̤ “Gáik-mêng gó muôi sìng-gŭng, dùng-cé gó diŏh nū-lĭk.”(Dṳ̆ng-ùng: 革命尚未成功, 同志仍需努力)

Gáu 1949 nièng Dṳ̆ng-guók Gê̤ṳng-sāng-dōng(中國共產黨) siông-dài(上臺) ī-hâiu, Dṳ̆ng-guók-nè̤ng iā sèu sāi “dùng-cé” ciā sṳ̀ chĭng-hŭ bék-nè̤ng, 1978 nièng Gāi-gáik Kŭi-huóng(改革開放) ī-hâiu sāi gì nè̤ng muōng biéng muōng ciēu, dáng-sê găh ciáng-sék diòng-hăk(正式場合) gó â̤ chĭng-hŭ Gê̤ṳng-sāng-dōng dōng-uòng hô̤ lā̤ “dùng-cé”, bī-ṳ̀ gōng gó̤ Hù Gīng-dò̤(胡錦濤) hô̤ lā̤ “Hù Gīng-dò̤ Dùng-cé”(胡錦濤同志) hĕ̤k-ciā “Hù Dùng-cé”(胡同志).