Hùng-hĭ Huòng-dá̤

Chók-cê̤ṳ Wikipedia
Hùng-hĭ Huòng-dá̤

Mìng Ìng-cŭng (明仁宗, 1378 n. - 1425 n.), miàng Ciŏ Gŏ̤-chié (朱高熾), sê Mìng-dièu gì dâ̤ 4 ciáh huòng-dá̤, 1424 nièng gáu 1425 nièng câi-ôi. Nièng-hô̤ Hùng-hĭ, gó-chṳ̄ ké̤ṳk nè̤ng hô̤ lā̤ Hùng-hĭ Huòng-dá̤ (洪熙皇帝). Ĭ sê Īng-lŏk Huòng-dá̤ gì giāng.