Bă-gáh-ià-lū

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Bă-gáh-ià-lū (巴格耶魯[1], Nĭk-buōng-uâ tĕ̤k bakayarō, siā có̤ „馬鹿野郎“ ), sê siŏh guó Nĭk-buōng gì cháu-uâ. „Bă-gáh-ià-lū“ sê Dṳ̆ng-guók-nè̤ng dó̤i cī-guó uâ gì ĭng-ĭk. Âu-sāu lâng-cê iâ â̤-sāi dò̤ dâi, nâ gōng „baka“ (馬鹿), iâ ô Dṳ̆ng-guók-nè̤ng huăng-ĭk có̤ „八嘎“[2].

參考資料[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

  1. 福州囡仔//106年教育部閩客語文學獎作品集. . 195. "巴格耶魯,𪜶佇佗?" 
  2. 任明. 北方土语辞典 初编. 1952.9. 7.