Hièng-hŭng Huòng-dá̤

Chók-cê̤ṳ Wikipedia
Hièng-hŭng Huòng-dá̤

Hièng-hŭng Huòng-dá̤ (咸豐皇帝, Muāng-ciŭ-ngṳ̄: ᡤᡠᠪᠴᡳ
ᡝᠯᡤᡳᠶᡝᠩᡤᡝ
ᡥᡡᠸᠠᠩᡩᡳ
, 1831 n. 7 ng. 17 h. - 1861 n. 8 ng. 22 h.), miàng Ĭk-cê̤ṳ (奕詝, ᡳ ᠵᡠ), sê Muāng-chĭng gì dâ̤ 8 ciáh huòng-dá̤, 1850 nièng gáu 1861 nièng câi-ôi. Nièng-hô̤ Hièng-hŭng (咸豐). Ĭ sê Dô̤-guŏng gì dâ̤ 4 ciáh giāng.

Câi-ôi gì sèng-âu, Hùng Séu-ciòng găk 1851 nièng cô̤-huāng, gióng-lĭk Tái-bìng-tiĕng-guók, nàng-huŏng iā sâ̤ dê-huŏng ké̤ṳk ĭ ciéng kó̤. Téng 1856 nièng kăi-sṳ̄, Ĭng-guók gâe̤ng Huák-guók huák-dông Dâ̤ 2 ché̤ṳ Ă-piéng Ciéng-cĕng. 1860 nièng páh giâ Báe̤k-gĭng, ciŏng Ièng-mìng-huòng siĕu lâi. Hièng-hŭng cāu kó̤ Sìng-dáik Biê-sṳ̄-săng-cŏng.

Hièng-hŭng é̤ṳ siăh Ă-piéng, có̤i cṳ̄ng dáik hié-bâng, diŏh Sìng-dáik bâng-sī. Miêu-hô̤ Ùng-cŭng (文宗), ié-hô̤ Hiēng-huòng-dá̤ (顯皇帝).

Ĭ nâ ô Dùng-dê siŏh ciáh giāng, có̤i-muōi Dùng-dê cêu có̤ huòng-dá̤.