跳至內容

Kŏng Nguòng-só̤i

Chók-cê̤ṳ Wikipedia
Kŏng Nguòng-só̤i

Kŏng Nguòng-só̤i (康元帥), iâ hô̤ lā̤ Kŏng Tiĕng-gŭng (康天君), Kŏng Ciŏng-gŭng (康將軍), Kŏng Dŭ-tūng (康都統) hĕ̤k-ciā Kŏng Tái-săng (康泰山), sê Háng-nè̤ng mìng-găng séng-ngiōng diē-sié gì siŏh ciáh sìng. Ĭ sê Dô̤-gáu Săng-sĕk-lĕ̤k Tiĕng-cióng (三十六天將) cĭ ék, iâ sê Dŭng-ngŏk Tái-săng Sĕk Tái-bō̤ (東嶽泰山十太保) dài-dŏng gì siŏh ciáh.

Kŏng Nguòng-só̤i gì hìng-chiông ék-buăng sê cō̤-bĕng-chiū niĕng puō-tàu, êu-bĕng-chiū niĕng tùi-tùi. Áng «Săng-gáu Nguòng-liù Sĕu-sìng Dâi-ciòng»» (三教源流搜神大全) gì gōng-huák, ĭ sê lṳ̀ng-mā (龍馬) diōng-sié, buōng-dā̤ sĕng-uăk diŏh Uòng-ò̤ ò̤-gièng, Ìng-huòng Ngièng-dáik (仁皇炎德) 9 nièng chók-sié, nè̤ng cêng-kó̤ hō̤, iā sèu dó̤i-chiū bék gì nè̤ng. Kŏng Nguòng-só̤i lièng-mīng cé̤ṳng-sĕng, giàng diô-dŏng lièng è̤ng-ngiê dŭ giăng ké̤ṳk chiăk kó̤. Ô siŏh huòi téng lâu-iŏh chói lā̤ géu siŏh tàu cēu-giāng, cĭ-hâiu cī tàu cēu gàng lā̤ Dòng-sĕng-chāu diōng lì ké̤ṳk ĭ. Ĭ dáik-dô̤ ī-hâiu, ké̤ṳk Ngṳ̆k-huòng-siông-dá̤ hŭng có̤ Ìng-séng Nguòng-só̤i (仁聖元帥), sê dê-bō̤-sìng (地保神), guāng gáuk-dê gì tū-dê-gŭng.[1]

Gó ô siŏh cṳ̄ng gōng-huák diŏh «Báe̤k-iù-gé» (北遊記) diē-sié ô tì gáu, gōng Kŏng Nguòng-só̤i buōng-miàng Kŏng Sĭk (康席), có̤i-cā sê Să̤-ăng-hū (西安府) Háik-sṳ̀ng-lìng (黑松林) hó-gê̤ṳng siŏh ciáh gŭng-lĭk hēng bá gì ciăng. Hièng-tiĕng-siông-dá̤ (玄天上帝) buóh kó̤ siŭ ĭ gì sèng-âu, ké̤ṳk ĭ sāi dè̤ng có̤ gì cṳ̆ng dáe̤k diē-sié mò̤-dĭh-chók. Cī-hâiu Miêu-lŏk Tiĕng-cŏng (妙樂天尊) kó̤ géu Hièng-tiĕng-siông-dá̤, ciŏng lâu-siè biéng-siàng siĕng-dăng piéng Kŏng Sĭk siăh giâ kó̤, ciáh bék ĭ ciŏng Hièng-tiĕng-siông-dá̤ bóng chók lì. Gĭng-guó cī giông dâi-gié ī-hâiu, Kŏng Sĭk nguông-é gŭi-ciáng-dù (歸正途), ké̤ṳk Ngṳ̆k-huòng-siông-dá̤ hŭng có̤ nguòng-só̤i, dó̤i-chiū Hièng-tiĕng-siông-dá̤ niăh iĕu-guái.[2][3]

Lêng-ngôi bô ô siŏh cṳ̄ng gōng-huák, gōng ciā Kŏng Nguòng-só̤i gì nguòng-hìng sê Sóng-dièu gì gì ciŏng-gŭng Kŏng Bō̤-ĭk (康保裔), ĭ găk ciéng-cĕng dài-dŏng ké̤ṳk Lièu-guók Kié-dăng nè̤ng bău-ùi mò̤-dĭh-chók. Ĭ dó̤i huòng-dá̤ dṳ̆ng-sĭng-gēng-gēng giĕng-giók ng-dàu-hòng, có̤i-muōi ké̤ṳk tài sī.[4] Sī kó̤ ī-hâiu ké̤ṳk Ngṳ̆k-huòng-siông-dá̤ hŭng có̤ Ĭng-liĕk-uòng (英烈王). Nâ sê gōng áng Muāng-chĭng sèng-âu Guōng-dĕ̤ngdê-huŏng-cé (地方志) gâe̤ng gáuk-dê Kŏng-gŭng-miêu (康公廟) gì bĭ-ùng, Kŏng Nguòng-só̤i buōng-sĭng nâ sê dê-bō̤-sìng, mò̤-gōng ciā sìng sê ciŏng-uâng lì gì. Gé̤ṳng ĭ gì nè̤ng ék-buăng nâ giòng-diêu ĭ iā siáng, mò̤ gōng ĭ dṳ̆ng-ngiê, Kŏng Bō̤-ĭk gì gó-sê̤ṳ kō̤-nèng sê ī-hâiu ciáh īng diē lì gì.[5]

Găk Hók-gióng gâe̤ng Dài-uăng, ĭ sê Ngū-iàng Ciŏng-gŭng cĭ ék, guāng Nô̤i Nàng-iàng (內南營). Ĭ gâe̤ng Ŭng Nguòng-só̤i iâ sê Hók-ciŭ Giū-áng Tái-săng gì ciō-sìng (主神) cĭ ék, bō̤-êu báh-sáng miēng-sêu ŭng-ĭk.

Chăng-kō̤

[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]