Sóng Hŭi-cŭng

Chók-cê̤ṳ Wikipedia
Sóng Hŭi-cŭng

Sóng Hŭi-cŭng (宋徽宗, 1082 n. - 1135 n.), miàng Diêu Gék (趙佶), sê Sóng-dièu gì dâ̤ 8 ciáh huòng-dá̤, 1100 nièng gáu 1126 nièng câi-ôi.

Ĭ siā mò̤-bék gâe̤ng uăk-uâ iā chók-miàng, bók-guó có̤ huòng-dá̤ gì nèng-lĭk mò̤-lī-kó̤. 1126 nièng, Gĭng-guók chĭng-liŏh Sóng-dièu, ĭ gâe̤ng duâi-giāng Sóng Kĭng-cŭng ké̤ṳk niăh kó̤ báe̤k-huŏng, có̤i muōi sī diŏh hŭ-uái.