Méng-cṳ̄

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Méng-cṳ̄ (面子), gĭ-buōng siông é-sé̤ṳ sê gōng dó̤i siâ-huôi diē-sié muōi siŏh-ciáh nè̤ng gì cŏng-dáe̤ng (尊重)[1][2]. Nâ giéng-gáe̤k siŏh-ciáh nè̤ng (bău-guák cê-gă) â̤ ké̤ṳk káng mâ̤ kī, cêu gōng „mò̤ méng“ „cêng mò̤ méng-cṳ̄“.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

  1. 孙丽丽. 试论中国人面子观产生的历史渊源. 现代企业教育. 2007, (4) (中文(简体)). 
  2. David Yau-Fai Ho. "On the Concept of Face,". American Journal of Sociology. 1976, (81 (4)): 867–84 (英文).