Páh-tiék-gì

Chók-cê̤ṳ Wikipedia
Páh-tiék-gì

Páh-tiék-gì (拍鐵其)[1], bô hô̤ lā̤ Páh-tiék să-hâu (拍鐵師傅), sê ciŏng-muòng kĕk tiék lā̤ có̤ nó̤h gì siŏh bĭh cék-ngiĕk. Ĭ-gáuk-nè̤ng có̤-dâi-cié gì dê-diòng hô̤ lā̤ Tiék-dáing.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

  1. 馮愛珍. 《福州方言詞典》. 江蘇教育出版社. 1998. 389. 

Gái Ché̤ṳ[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

Wikimedia Commons diē-sié ô gâe̤ng Páh-tiék-gì ô-găng-guó gì nô̤i-ṳ̀ng.