Chók-cê̤ṳ Wikipedia

參考閩東語平話字其版本。/ Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Bàng-uâ-cê gì bēng-buōng.


(呼), hĕ̤k-chiă gōng hŭ-tŭk (呼讀), sê siŏh-cṳ̄ng tĕ̤k Háng-ngṳ̄ huák-ĭng gì huŏng-sék.

Hók-ciŭ-uâ[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

Ciō dèu-mŭk: Hók-ciŭ-uâ ĭng-ông hiê-tūng#Siăng-diêu

Kŭ báik-ĭng cêu-sê tĕ̤k Hók-ciŭ-uâĭng-diêu[1]:175[2].

Chăng-kō̤ ùng-hióng[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

  1. 李如龍. 福州方言詞典. 福建人民出版社. 1994. 
  2. 趙麟斌. 福州話實用字典. 1. 上海: 上海辞书出版社. 2015. ISBN 9787532643271.