Sŭ Sék

Chók-cê̤ṳ Wikipedia
Sŭ Sék

Sŭ Sék (蘇軾, 1037 n. - 1101 n.), cê Cṳ̄-ciĕng (子瞻), hô̤ Dŭng-pŏ̤-gṳ̆-sê̤ṳ (東坡居士), sê Sóng-dièu gì siŏh ciáh guăng-lièu, iâ sê siŏh ciáh chók-miàng gì ùng-hŏk-gă. Ĭ sê „Dòng Sóng Báik-dâi-gă“ (唐宋八大家) cĭ ék.