Ciāng

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Ciāng

Ciāng (井), sê dò̤ kó̤ chiông cūi[1]:317 gì nó̤h.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

  1. 馮愛珍. 福州方言詞典. 現代漢語方言大詞典・分卷. 江蘇教育出版社. 1998.