Káh-gă-uâ Pĭng-ĭng Huŏng-áng

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Káh-gă-uâ Pĭng-ĭng Huŏng-áng (客家話拼音方案) sê Guōng-dĕ̤ng-sēng gáu-ṳ̆k buô-muòng găk 1960 nièng 9 nguŏk gŭng-buó gì Guōng-dĕ̤ng Pĭng-ĭng Huŏng-áng cĭ ék, sāi Guōng-dĕ̤ng-sēng Muòi-ciŭ-chê Muòi-gâingMuòi-siàng kēu-ĭngcó̤ biĕu-cūng, sāi Lá-dĭng cê-mō̤ pĭng-siā ngṳ̄-ĭng, gó sāi êu-siông-huŏng biĕu só-cê biēu-sê sĭng-diêu[1]

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

  1. 歐陽覺亞等. 廣州話、客家話、潮汕話與普通話對照詞典. 廣州:廣東人民出版社, 2005年9月1日, 542-543頁. ISBN 7218050603.