Săi-gŭng

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Săi-gŭng kō̤-nèng sê:

  • Să-âu gì să-âu hĕ̤k lòng-bâ
  • Dô̤-sê̤ṳ gì sṳ̆k-chĭng[1]:256, Hók-gióng buô-hông dê-huŏng gâe̤ng Dài-uăng, Mā-lài-să̤-ā, Sĭng-gă-pŏ̤ gì Mìng-ngṳ̄ dŭ-sê cūng-kuāng gōng

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

  1. 李如龍. 福州方言詞典. 1994. 
Cuòi sê 1 bĭh ô gì-ngiê gì nô̤i-ṳ̀ng.
Nṳ̄ nâ sê téng sié-nó̤h lièng-giék lièng gáu cŭ-uái, kī-dâe̤ng nṳ̄ dó̤i-chiū siŭ-gāi lâ hiā lièng-giék, niông ĭ lièng gáu ciáng-káuk gì dèu-mĕ̤k hŭ-uái kó̤.