Băh-uâ-cê

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Băh-uâ-cê (白話字, Mìng-nàng-ngṳ̄: Pe̍h-ōe-jī) sê siŏh cṳ̄ng sāi Lá-dĭng cê-mō̤ (拉丁字母) siā Mìng-nàng-ngṳ̄ gì huŏng-áng (方案). 19 sié-gié gì sèng-hâiu, iù Gĭ-dók-gáuDiōng-lō̤-cŭng (長老宗) găk Hók-gióng Â-muòng huák-mìng, sê Gáu‎-huôi Lò̤-mā-cê gì siŏh cṳ̄ng.

Băh-uâ-cê sê hiêng-câi có̤i sèu siā gì siŏh cṳ̄ng Mìng-nàng-ngṳ̄ biēu-gé (表記) huŏng-áng. Gĭng-guó 100 nièng gì pū-gĭk (普及) gâe̤ng huák-diēng (發展), iâ ô nè̤ng kăi-sṳ̄ siā Băh-uâ-cê siā Káh-gă-ngṳ̄.