Dô̤-guŏng Huòng-dá̤

Chók-cê̤ṳ Wikipedia
Dô̤-guŏng Huòng-dá̤

Dô̤-guŏng Huòng-dá̤ (道光皇帝, Muāng-ciŭ-ngṳ̄: ᡩᠣᡵᠣ
ᡝᠯᡩᡝᠩᡤᡝ
ᡥᡡᠸᠠᠩᡩᡳ
, 1782 n. 9 ng. 16 h. - 1850 n. 2 ng. 25 h.), miàng Mìng-nìng (旻寧, ᠮᡳᠨ ᠨᡳᠩ), có̤i cā miàng Mièng-nìng (綿寧), sê Muāng-chĭng gì dâ̤ 7 ciáh huòng-dá̤, 1820 nièng gáu 1850 nièng câi-ôi. Nièng-hô̤ Dô̤-guŏng (道光). Ĭ sê Gă-kéng gì duâi-giāng.

1844 nièng, Ĭng-guók huák-dông chĭng-liŏh Dṳ̆ng-guók gì Ă-piéng Ciéng-cĕng, Muāng-chĭng páh suŏ, ciŏng Hiŏng-gē̤ng gák ké̤ṳk Ĭng-guók. 1850 nièng diŏh Ièng-mìng-huòng bâng-sī, iù Hièng-hŭng ciék-băng. Miêu-hô̤ Sŏng-cŭng (宣宗), ié-hô̤ Sìng-huòng-dá̤ (成皇帝).