Iòng-muòi-ciū

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Iòng-muòi-ciū (楊梅酒), cêu-sê kĕk iòng-muòi có̤ gì ciū.

Tàu-sèng, diŏh cūng-bê sĭng-chiĕng gì iòng-muòi, băh-ciū, bĭng-dòng. Sèng ciŏng iòng-muòi gì gēng gâe̤ng niŏh dṳ̀ lâi. Gēng, niŏh ké̤ṳk ciū páu, ciū kāu-gāng â̤ biéng. Cĭ-hâiu iòng-muòi dò̤ kó̤ chṳ̆ng cūi, gé̤ṳk ĭ chṳ̆ng ták kó̤. Dék hō̤ gái sāi dâng-sièng-cūi páu nék òng, lò̤ chók-lì dĕk lâ, puŏh ták. Gái ciŏng iòng-muòi bóng diē bŏ̤-là̤ guáng-guáng diē-sié, sák nék-giāng bĭng-dòng, gă diē băh-ciū, mĭk-hŭng, bóng ĭng-liòng gì sū-câi bō̤-còng cêu â̤-sāi lāu.[1]

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

  1. 朱丽萍; 黄孔瑜. 杨梅块头大 味儿并不浓. 海峽都市報 (海都網). 2014-06-04 [2019-01-21].