Kāng-muòng-giāng

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Kāng-muòng-giāng

Chŏng (窗 hĕ̤k-ciā 窓), sê chió chiòng-biáh gà̤-dēng gì siŏh cṳ̄ng dò̤ lā̤ tŭng hŭng táu ké hĕ̤k-ciā niông bùng-găng biéng guŏng gì dâe̤ng dâe̤ng. Ék-buăng lì gōng nè̤ng â̤ găk chŏng hŭ-uái kī siŏh ciáh gâe̤ng muòng siŏh iông gì nó̤h, cuòi cêu sê kāng-muòng (檻門, 㦿門), iâ hô̤ lā̤ kāng-muòng-giāng (檻門囝), kāng-muòng-chŏng (檻門窗), kāng-muòng-kô (檻門臼)[1]:165.

Chăng-kō̤ ùng-hióng[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

  1. 李如龍. 福州方言詞典. 福建人民出版社. 1994.