Kŏng-hĭ Huòng-dá̤

Chók-cê̤ṳ Wikipedia
Kŏng-hĭ Huòng-dá̤

Kŏng-hĭ Huòng-dá̤ (康熙皇帝, Muāng-ciŭ-ngṳ̄: ᡝᠯᡥᡝ
ᡨᠠᡳ᠌ᡶᡳᠨ
ᡥᡡᠸᠠᠩᡩᡳ
, 1654 n. 5 ng. 4 h. - 1722 n. 12 ng. 20 h.), miàng Hièng-iék (玄燁, ᡥᡳᡠ᠋ᠸᠠᠨ ᠶᡝᡳ), sê Muāng-chĭng gì dâ̤ 3 ciáh huòng-dá̤, 1661 nièng gáu 1722 nièng câi-ôi. Nièng-hô̤ Kŏng-hĭ (康熙).

Ĭ nòng-bâ Sông-dê sī gì sèng-âu ĭ nâ 6 huói, iù Ngò̤-bái ché̤ṳ-lī dâi-gié. 1669 nièng, ĭ huák-dông céng-biéng, ciŏng Ngò̤-bái niăh kī lì, kăi-sṳ̄ chĭng-céng. 1673 nièng, Kŏng-hĭ gié-hĕk ciŏng nàng-huŏng Háng-nè̤ngSăng-huăng hié lâi, có̤i cṳ̄ng Săng-huăng cô̤-huāng, cuòi cêu sê Săng-huăng cĭ lâung, gáu 1681 nièng ciáh ké̤ṳk Muāng-chĭng bĭng bìng-dêng. 1683 nièng, puái Siĕ Lòng páh Dài-uăng, ciŏng Dài-uăng gì Dŭng-nìng Uòng-guók miĕk lâi.

1722 nièng, 69 huói gì Kŏng-hĭ bâng-sī, ĭ gì dâ̤ 4 ciáh giāng Êng-cĭng ciék-băng. Miêu-hô̤ Séng-cū (聖祖), ié-hô̤ Ìng-huòng-dá̤ (仁皇帝).