Tái-chiŏng Huòng-dá̤

Chók-cê̤ṳ Wikipedia
Tái-chiŏng Huòng-dá̤
Tái-chiŏng Huòng-dá̤

Mìng Guŏng-cŭng (明光宗, 1582 n. - 1620 n.), miàng Ciŏ Siòng-lŏk (朱常洛), sê Mìng-dièu gì siŏh ciáh huòng-dá̤, 1620 nièng 8 nguŏk gáu 9 nguŏk câi-ôi. Nièng-hô̤ Tái-chiŏng, gó-chṳ̄ ké̤ṳk nè̤ng hô̤ lā̤ Tái-chiŏng Huòng-dá̤ (泰昌皇帝). Ĭ sê Uâng-lĭk Huòng-dá̤ gì giāng.