Uòng Mì

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Uòng Mì (王維, 692 n. - 761 n.), cê Mò̤-kĭk (摩詰), sê Dòng-dièu sèng-âu siŏh ciáh chók-miàng gì sĭ-ìng. Ĭ ké̤ṳk gĭng-dáng gì Dṳ̆ng-guók nè̤ng hô̤ lā̤ „Sĭ-hŭk“ (詩佛).