Hièng-câung

Chók-cê̤ṳ Wikipedia
Hièng-câung

Hièng-câung (玄奘, 602 n. - 664 n.) bô hô̤ lā̤ Săng-câung (三藏), sê Dṳ̆ng-guók Dòng-dièu gì siŏh ciáh hù-siông. Ĭ siŏh-sié-nè̤ng có̤i chók-miàng gì dâi-gié cêu-sê kó̤̤ Să̤-tiĕng (西天) chṳ̄-gĭng (取經). Hiêng-câi Dṳ̆ng-guók ô iā sâ̤ ĭ gì gó-sê̤ṳ.

Ĭ cêu-sê «Să̤-iù-gé» diē-sié „Dòng-cĕng“ (唐僧) gì nguòng-hìng (原型).