Mĕ̤k-cāi

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Mĕ̤k-cāi (目滓)[1]:203, sê mĕ̤k-ciŭ hŭng-bé chók-lì gì ĭk-tā̤.

Găk mĕ̤k-ciŭ-kuóng lā̤ diêng-diêng-nióh, buóh tiè-mà kō̤, cêu-sê mĕ̤k-iù (目油)[1]:202.

Mĕ̤k-sāi gâe̤ng mĕ̤k-cāi hăk siŏh dŏi gōng, cêu hô̤ lā̤ „mĕ̤k-sāi mĕ̤k-niêu“ (目屎目尿), hĕ̤k-chiā gōng „mĕ̤k-gù-sāi, mĕ̤k-gù-niêu“ (目糊屎, 目糊尿)[1]:202.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

  1. 1.0 1.1 1.2 福州方言詞典. 福建人民出版社. 1994-10.