Diâng-sĭng

Chók-cê̤ṳ Wikipedia
Tái-iòng sê nē̤ng-gă có̤i sṳ̆k-sék gì diâng-sĭng

Diâng-sĭng (定星), cṳ̆-ngṳ̄ bô hô̤ lā̤ hèng-sĭng (恆星)[1], sê duâi cék-liông, â̤ cê-gă huák-guŏngdēng-liê-cṳ̄-tā̤ sĭng-giù.

Tiĕng-ò̤ diē-sié chă-bók-dŏ̤ ô 1,000 gáu 4,000 é ciáh hèng-sĭng, tái-iòng nâ sê gì-dṳ̆ng iā nâung iā bàng-siòng gì siŏh lăk.

Tái-iòng-hiê dâi-dŏng nâ ô siŏh ciáh hèng-sĭng, cuòi cêu sê tái-iòng.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]

  1. R. S. Maclay; C. C. Baldwin; S. H. Leger. Dictionary of the Foochow Dialect 3. 1929. 799.