Tái-bìng-tiĕng-guók

Chók-cê̤ṳ Wikipedia

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Tái-bìng-tiĕng-guók gì huōng-ùi (è̤ng-sáik)

Tái-bìng-tiĕng-guók (太平天囯) sê Muāng-chĭng muăk-gĭ gì siŏh ciáh iù nùng-mìng cô̤-huāng gióng-lĭk gì céng-guòng. Káh-gă-ngṳ̄ sê Tái-bìng-tiĕng-guók gì guăng-huŏng ngṳ̄-ngiòng.

1843 nièng, Hùng Séu-ciòng găk Guōng-să̤ gióng-lĭk Bái-siông-dá̤-huôi. Chŭi-iòng-gōng ciā cŭ-cék sê chăng-kō̤ Gĭ-dók-gáu huák-mìng gì, ĭ diē-sié ô iā sâ̤ gōng gì gâe̤ng Gĭ-dók-gáu mâ̤ siŏh-iông. 1850 nièng, Hùng Séu-ciòng cô̤-huāng, gióng-lĭk Tái-bìng-tiĕng-guók. Gáu-muōi-lāu găk 1853 nièng páh giâ Gĭng-lìng (gĭng-dáng gì Nàng-gĭng), ciŏng hŭ-uái gāi-miàng hô̤ lā̤ Tiĕng-gĭng, diâng có̤ siū-dŭ. Có̤i giòng-duâi gì sèng-âu, Dṳ̆ng-guók nàng-huŏng dŭ ké̤ṳk ĭ páh giâ lì lāu.

1864 nièng, Tiĕng-gĭng ké̤ṳk Muāng-chĭng páh giâ lì, Tái-bìng-tiĕng-guók miĕk-uòng.